Lý do thực sự khi chồng nói “Ở NHÀ CÓ MỖI VIỆC TRÔNG CON THÔI MÀ KÊU MỆT” và cách chấm dứt sự vô tâm của chồng

Có con nhỏ dưới 1 tuổi, nếu 1 mình chăm con thì cái cảnh đi đa’i cũng tính là 1 việc hay đi ẻ không hết cức là chuyện quá bình thường, kể cả nuôi con theo EASY “vào nếp siêu mượt” như mình. Mà nếu được ông bà phụ giúp thì kiểu gì cũng có những sự sai khác trong cách nuôi con của phụ nữ hiện đại và của “các cụ”.

Nhưng không phải người vợ nào cũng nhận được sự đồng cảm từ chồng cho nỗi vất vả này. Khi tâm sự với chồng lại nhận được mấy câu kiểu “thôi em nhịn đi” hay “ở nhà có mỗi việc trông con thôi mà kêu mệt” nó cay gì đâu. Khác đóe gì bị cầm daao đâ/m vào tim. Người vợ cảm thấy mình bị bỏ rơi, cô đơn và không được thấu hiểu trong chính mối quan hệ mà đáng ra phải là chỗ dựa an toàn.

🕯️Người vợ thường nghĩ rằng vấn đề nằm ở sự vô tâm của chồng. Sẽ có 2 trường phái võ lâm để đối diện với tình trạng chồng vô tâm như sau:

– Cố gắng trò chuyện, nói với chồng về cảm xúc của mình, nhưng lại chỉ nhận được sự lảng tránh hoặc “bồi” thêm cho vài câu nói xót xa hơn.

– Tủi thân, âm thầm chịu đựng, tự mình vượt qua mọi khó khăn vì nghĩ rằng “sống vì con”. Hy vọng rằng khi con lớn hơn, khi mình lấy lại vóc dáng hay làn da như trước khi sinh, khi mình hết thời gian thai sản… thì mọi thứ sẽ ổn hơn, chồng sẽ quan tâm đến mình hơn.

💡Vấn đề thực sự không chỉ là sự vô tâm của chồng, mà là cả hai vợ chồng đều không hiểu sâu về nhu cầu cảm xúc của nhau. Chồng không nhận ra rằng người vợ cần sự đồng cảm, sự sẻ chia trong giai đoạn khó khăn này, và vợ cũng không biết cách truyền đạt cảm xúc của mình sao cho chồng có thể thực sự hiểu và thấu cảm. Mối quan hệ thiếu một nền tảng giao tiếp và kết nối vững chắc, dẫn đến những hiểu lầm và cảm giác bị bỏ rơi. Vợ càng cảm thấy cô đơn, còn chồng thì càng xa cách.

⛈️Nếu không có sự thay đổi, khoảng cách giữa hai vợ chồng sẽ ngày càng lớn. Người vợ sẽ ngày càng cảm thấy cô đơn trong chính cuộc hôn nhân của mình, dần dần mất đi cảm giác được yêu thương và tôn trọng. Điều này không chỉ ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa hai người mà có thể làm tổn thương sâu sắc đến sức khỏe tinh thần và thể chất của người vợ, cũng như em bé được cô ấy ngày ngày nuôi dưỡng.

Nếu vượt qua được vài năm đầu con mọn, những vết thương từ sự vô tâm của chồng trong giai đoạn người vợ mong manh yếu ớt nhất cũng không dễ gì quên được. Sự tích tụ từ những câu nói/ hành động này có thể hình thành 1 lăng kinh tiêu cực khi người vợ nhìn nhận những hành động/ lời nói của chồng về sau. Người chồng khi thấy mình làm gì cũng bị đánh giá tiêu cực thì cũng mất đi động lực để thay đổi trở nên tốt hơn.

☘️Khi người vợ bấtlực trong việc thay đổi chồng, điều mình giúp cô ấy có thể làm để hồi sinh không khí tuần trăng mật cho hôn nhân trong Ý Hợp Tâm Đầu chính là:

– Kết nối với cơ thể, cảm xúc, nhu cầu của bản thân

– Giao tiếp một cách hiệu quả, hòa hợp với chồng. Tâm sự cởi mở, có phương pháp để hiểu rõ hơn về nhu cầu cảm xúc của nhau, từ đó tạo ra sự kết nối sâu sắc và bền vững trong hôn nhân (ngôn từ chiếm 7% thành công, 93% còn lại là nhờ năng lượng bạn toả ra)

– Thanh lọc những cảm xúc, năng lượng tích tụ do sự vô tâm của chồng trong quá khứ. Biến lăng kính đen người vợ đang đeo trở nên trong suốt hơn.

=> Người vợ sẽ biết cách truyền đạt cảm xúc, mong muốn của mình một cách rõ ràng, nhẹ nhàng, và chồng sẽ lắng nghe, đồng cảm và trở thành người bạn đồng hành thực sự trong cuộc sống. Ngược lại, người vợ cũng hiểu chồng mình hơn và yêu thương anh ấy đúng cách hơn.

Chồng không còn là người vô tâm mà trở thành người bạn đời thấu hiểu, sẵn sàng sẻ chia và quan tâm đến bạn. Những cảm xúc đau đớn, mệt mỏi sau sinh sẽ không còn là gánh nặng bởi bạn luôn có sự đồng hành, hỗ trợ từ người bạn đời của mình. Hôn nhân sẽ trở thành một nơi ấm áp, an toàn và tràn đầy yêu thương, nơi mà cả hai có thể dựa vào nhau để cùng vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống ❤

“Vợ chồng san sẻ – Ngại gì không đẻ” 😀. Xin được dùng câu nói vui của chồng mình để làm câu kết cho bài viết này :v

#yhoptamdau
#buithithanhchuyen

Làm sao để CHỒNG QUAN TÂM, CHIỀU CHUỘNG bạn như thời mới yêu?


👉 Nói nhanh cho vuông: KHÔNG AI CÓ SIÊU NĂNG LỰC ĐỌC ĐƯỢC SUY NGHĨ CỦA NGƯỜI KHÁC.

Nếu có người mà bạn cảm thấy họ rất hiểu và quan tâm bạn thì điều đó đến từ người có EQ cao, yêu thích bạn, có nhiều trải nghiệm và sự tinh ý, và họ cũng phải dùng rất nhiều năng lượng cho việc đặt mình vào vị trí của bạn để ĐOÁN bạn muốn gì cần gì.

Người như vậy rất hiếm!

Và họ cũng không thể cả ngày xoay quanh nhu cầu, mong muốn, cảm xúc của bạn được. Đi làm đã áp lực stress rồi. Về nhà làm ơn cho chồng thả lỏng giãn giãn cái đầu ra tí! Phụ nữ là phong thủy gia đình, là bến đỗ bình yên chứ không phải hết giờ làm là về nhà = đi vào cơn bão đối diện với sóng gió đâu. Sóng gió quá là người ta tan làm không muốn về nhà đâu ý.

Ảnh đi kèm này mình sưu tầm từ topcomment. Người ở trên chắc chắn là đã bước vào hôn nhân. Còn người ở dưới thì đang giai đoạn vập vào nhau hớn ha hớn hở đòi “đem mây kết thành lâu đài” nè :)))) Có tận hơn 32 nghìn ông-chồng-bị-chê-là-vô-tâm và những bà vợ biết-cách-để-được-chồng-vui-vẻ-quan-tâm thả tim cái câu bên trên đó bạn ơi! Thay vì dỗi, hãy làm cách khác đi để anh ấy có thể vui vẻ quan tâm bạn!

📌 Giả sử anh chồng A lấy cô vợ B, và vẫn là anh chồng A nhưng lấy cô vợ C.

⛈️ Cô vợ B cảm thấy anh chồng A vô tâm, thì vì 3 lý do sau:

– Cô B không biết mình muốn gì vì quá thiếu kết nối với chính bản thân.

Cảm thấy buồn bực không vui gì đó, nhưng thậm chí còn không nhận diện được cảm xúc đó đến từ sự kiện hay suy nghĩ nào. Rồi túm lại 1 từ chung chung để mô tả trạng thái là “MỆTTTT!” Mệt mỏi có 1 phần không nhỏ đến từ những cảm xúc mà bạn không mong muốn nhưng bạn chưa nhận diện được nó, từ đó dẫn đến thể chất mệt mỏi theo! Rồi mong chồng đáp ứng nhu cầu mà thậm chí chính bản thân còn chẳng rõ là nhu cầu gì!

– Cô B biết mình muốn gì nhưng không nói mà để người khác tự hiểu.

Lý do sâu xa: Cảm thấy không xứng đáng với đề nghị của bản thân, sợ anh A không đáp ứng nên nói ẩn ý, hành động ẩn ý để mong họ tinh ý hiểu ra.

– Cô B nói ra điều mình mong muốn với chồng nhưng nói ở trạng thái năng lượng thiếu tự tin, trách móc, đòi hỏi, so sánh, chê bai…

🍀 Ngược lại, cô vợ C được chồng quan tâm vì:

– Cô ấy hiểu rõ cảm xúc, nhu cầu, mong muốn của bản thân.
– Cảm thấy xứng đáng với sự quan tâm và đáp ứng nhu cầu của mình từ chồng.
– Nói ra nhu cầu của mình với ngôn từ và năng lượng của sự xứng đáng, đủ đầy, trân trọng.

Hầu hết mọi người đều từng ở trạng thái cô B, mình cũng không ngoại lệ 🤣, ngày xưa cũng gặp quả người yêu cũ biết mình dỗi mà không dỗ luôn 😂. Mỗi ngày nội lực tự tin và kết nối với chính mình nhiều hơn 1 tí, ngoảnh đi ngoảnh lại thấy mình thành cô C và mọi mặt của cuộc sống đều tốt đẹp lên từ bao giờ không hay ❤️

Trong Ý Hợp Tâm Đầu, mình đồng hành để bạn ở phiên bản cô B trở thành phiên bản cô C ❤. Tùy thuộc vào tình trạng của bạn và chồng mà mình sẽ thiết kế riêng cách hỗ trợ 1:1 hiệu quả với bạn.

Để mỗi ngày, bạn nội lực và kết nối sâu sắc hơn với chính mình, từ đó bạn nhận được sự quan tâm, thấu hiểu và sẻ chia từ chồng. Khi bạn thay đổi, anh ấy sẽ tự nhiên muốn lắng nghe, đồng hành, và yêu thương bạn hơn, biến gia đình trở nên gắn bó, đầy ấm áp với tình yêu trọn vẹn ❤

#yhoptamdau
#buithithanhchuyen

LÀM SAO ĐỂ CÓ ĐƯỢC NGƯỜI CHỒNG NHƯ Ý hay CÁC CẤP ĐỘ CỦA KỸ NĂNG CHUNG SỐNG HÒA HỢP

☘️Bài viết dựa trên kinh nghiệm “xươngmaáu” mà mình có được nhờ ĐI HỌC XA NHÀ TỪ NĂM 14 TUỔI, ở chung với vài chục người đến từ khắp các tỉnh miền Trung và miền Bắc.

☘️Kết hợp với ĐỌC SÁCH + gần 5 năm THỰC HÀNH lắng nghe chủ động, giải quyết mâu thuẫn 2 bên cùng thắng, thậm chí là cách để bên kia vui vẻ chấp nhận đề nghị của mình vô điều kiện hí hí. Nhà có em bé Bánh Bao 7 tuổi lí lẽ cãi mẹ nhem nhẻm và Bánh Chưng 3 tuổi siêu cá tính, liên tục cắm đầu tìm cách đâm thủng các giới hạn của mẹ. Nên mình rèn luyện kỹ năng này mỗi ngày luông =))))

☘️Cùng với gần 4 năm tìm hiểu, thực hành chữa lành, làm việc với thế giới nội tâm.

☘️Đào sâu nghiên cứu về hôn nhân.

🌈 Không có hôn nhân nào mà “tự nhiên” 2 người lại hòa hợp được với nhau. Dù có môn đăng hộ đối hay tìm hiểu về nhau lâu đến đâu trước hôn nhân thì khi sống chung 1 nhà, 2 người cũng cần học cách hòa hợp:

CẤP ĐỘ 1: ĐÈ NÉN NHU CẦU và CẢM XÚC, TRÁNH MỌI MÂU THUẪN

Sợ rằng mình không được chấp nhận, không được yêu thương nên âm thầm chịu đựng những điều không như ý trong mqh. Mong ngóng, hi vọng đối phương “đột ngột” hiểu ra nhu cầu, cảm xúc của mình.

Các cảm xúc tiêu cực tích tụ lại sẽ bùngnổ vào 1 thời điểm nào đó. Người kia sẽ hết sức bất ngờ ớ cả người ra không hiểu sao người này đột nhiên “vô lý” như thế.

Chấm điểm hiệu quả: Ban đầu mqh có thể “êm đềm” nhưng không có sự kết nối. Chấm điểm -100 nhé.

(Ban đầu mình không đưa cấp độ này vào bài viết, vì nó chưa cho thấy nỗ lực để có 1 người chồng như ý. Nhưng mình quyết định cập nhật vào cho nó đầy đủ)

CẤP ĐỘ 2: “VĂN VÕ SONG TOÀN”, TÌM CÁCH BẮT ĐỐI PHƯƠNG THAY ĐỔI

Tức là cãi nhau thậm chí thượng cẳng chân hạ cẳng tay luôn. Đứa nào lí lẽ nhiều hơn đứa đó thắng. Đứa nào khỏe hơn đứa đó vô địch.

Nhưng đứa kia có tâm phục khẩu phục hay không thì đến 99% là KHÔNG!
Thậm chí nó còn cố tình làm ngược lại để thi gan, để thách thức luôn.
Đương nhiên 2 bên sẽ có nhiều cảm xúc tiêu cực tích tụ lại tạo thành 1 lăng kính đen khi nhìn nhận đối phương trong tất cả các hành động về sau.

Chấm điểm hiệu quả: -69 nhé!

Chi tiết cấp độ 1 và 2 mình trình bày siêu chi tiết trong fờri MasterClass Chồng VÔ TÂM hoá QUAN TÂM nha.

CẤP ĐỘ 3: TÌM CÁCH THAY ĐỔI BẢN THÂN ĐỂ CHỒNG THAY ĐỔI THEO.

– Chồng không thể cãi nhau 1 mình được. Mình đừng ăn miếng trả miếng với chồng nữa mà giải quyết mâu thuẫn theo cách khác đi. Dùng cách mà cả 2 bên cùng thấy hài lòng vui vẻ.

– Chiến tranh lạnh sẽ không thể xảy ra nếu sự kết nối của 2 người đủ sâu sắc.

– Học cách lắng nghe chồng. Khi bạn lắng nghe được anh ấy, anh ấy cũng sẽ lắng nghe lại bạn.

– Học cách dùng ngôn ngữ giao tiếp hiệu quả hơn, chiếm 7% thành công

– Thay đổi nội lực, sự tự tin, sự đủ đầy của bạn -> năng lượng của bạn xịn xò hơn, tiếng nói có trọng lượng hơn, bạn thấy mình xứng đáng hơn, bạn kết nối sâu sắc với bản thân và chồng hơn… chiếm 93% thành công.

Trong Ý Hợp Tâm Đầu, hơn 80% thời lượng sẽ dành để giúp bạn làm chủ cấp độ 3 và thực hành cấp độ 4 bên dưới

Chấm điểm hiệu quả: Bạn sẽ long lanh đôi mắt, miệng không thể giấu nụ cười khi nói về chồng ^^

CẤP ĐỘ 4: CHẤP NHẬN CHỒNG VỚI TẤT CẢ ƯU VÀ NHƯỢC ĐIỂM, NỚI RỘNG TẤT CẢ GIỚI HẠN CỦA BẠN.

Giới hạn được dùng để bảo vệ trái tim của bạn. Khi trái tim bạn nhiều yêu thương và dũng cảm hơn thì các giới hạn sẽ ngày càng được nới rộng ra.

Không phải bạn cần chấp nhận chung sống với 1 người “lòng lang dạ sói” hay “đầu trâu mặt ngựa”, “đầutrộmđuôicướp”, đầu b*… à mà thôi. Mà là nếu không thể chấp nhận được thì hãy rời đi, rời đi mà không để những suy nghĩ hay “ký ức đauthương” về họ ảnh hưởng đến cuộc sống của bạn từ nay về sau.

Còn nếu không rời đi. Hãy học cách chấp nhận chồng với tất cả ưu và nhược điểm. Để làm được điều này, chúng ta cần chữa lành cũng như sự cam kết với hành trình làm việc với nội tâm. Mỗi ngày bạn chấp nhận chồng nhiều hơn 1 chút, nới rộng giới hạn của mình ra vài milimét, càng ngày cuộc sống của bạn càng tự do hơn 1 chút.

Nới rộng giới hạn khác với không có giới hạn vì quá yếu đuối nhen. Cùng là ko bắt người khác thay đổi, nhưng 1 bên là bình an, 1 bên là bấtlực.

Mình cầm tay chỉ việc giúp bạn thực hành kết hợp cấp độ 3 và 4 trong Ý Hợp Tâm Đầu ha.

Chấm điểm hiệu quả: Chắc là đến lúc không còn giới hạn nữa thì bạn thành bậc giác ngộ rồi. Tuy nhiên mỗi ngày nới rộng 1 xíu là đã xịn lắm rồi ^^

Cuộc sống hôn nhân là một hành trình dài, nơi mỗi ngày bạn đều có cơ hội trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình. Thay vì đòi hỏi đối phương thay đổi, bạn hãy nâng cấp bản thân và anh ấy sẽ thay đổi theo 1 cách hoàn toàn tự nhiên.

Khi bạn tự tin, yêu thương và đủ đầy, mọi sự kết nối sẽ trở nên dễ dàng hơn.

Hãy kiên nhẫn, mở lòng, và mỗi bước bạn đi, bạn đều có cơ hội đến gần hơn với một cuộc hôn nhân trọn vẹn tràn đầy yêu thương ❤️

#yhoptamdau
#buithithanhchuyen

Rét sun chym mà CON KHÔNG CHỊU ĐỘI MŨ ĐI HỌC, bố thì sắp MUỘN GIỜ LÀM – HÀNH TRÌNH THOÁT CƠN ĂN VẠ NGOẠN MỤC VÀ KHIẾN CON VUI VẺ ĐỘI MŨ 

Bánh Chưng (hơn 2 tuổi) nhà mình bình thường luôn luôn đòi đội mũ đi học.

1 ngày đẹp trời, à nhầm, 1 ngày mùa đông rét căm căm gió buốt thổi rít qua từng khe cửa, con nhất định không chịu đội mũ đi học. Đội vào giúp con, ngay lập tức con gạt phắt mũ ra khỏi đầu và thể hiện sự chống đối hết sức mãnh liệt (Con là em bé cá tính)

Mình đã phải động chiếc não vốn vẫn muốn vùi trong chăn cho ấm, làm nóng não lên để xem vì sao con không chịu đội mũ :))))

Với những em bé cá tính, nếu không giải quyết thỏa đáng, con sẽ không chịu khuất phục trước bất cứ điều gì dù điều đó có tốt đến đâu (đội mũ khi trời siêu lạnh). Con thà khóc giãy đành đạch và để sẵn tay lên đầu để sẵn sàng hất mũ ra chứ không chịu đội mũ nếu chưa được giải quyết thỏa đáng nguyên nhân trực tiếp => Trăm phần trăm là con vẫn sẽ không đội mũ và bonus cơn khóc lóc đau đầu váng óc khiến bố muộn giờ làm.

Với những em bé khác, việc chưa giải quyết thỏa đáng nhưng lại đem quyền làm cha mẹ, đem kinh nghiệm của mình và bắt con làm theo. Con sẽ “tốt” theo cách nghĩ của cha mẹ, nhưng có kết nối và muốn chia sẻ với ba mẹ trong suốt hành trình trưởng thành hay không lại là chuyện khác. Những câu chuyện “cháu nó ở nhà ngoan lắm” có một phần không nhỏ đến từ nguyên nhân này.

Sau khi động não, đầu mình nảy số 😀

Sáng hôm đấy, con đòi mẹ buộc tóc cho. Tóc con trai thì ngắn, mẹ buộc cho được đúng 1 chỏm bé tí dài hẳn gần 1cm như cái mầm củ hành khô lâu lâu không ăn mọc ra vậy.

Mình xác nhận với con (vì ngôn từ của con chưa đủ diễn đạt câu khó như thế).

– Con không muốn đội mũ vì sợ bị tuột tóc phải không? Con đồng ý

– Chưng không đội mũ thì mẹ sẽ rất lo lắng đấy, vì trời bên ngoài rất lạnh, không đội mũ có thể khiến mình bị ốm. Mẹ sẽ cho con 2 chiếc chun để vào balô để nếu đến lớp tóc bị tuột thì bố sẽ nhờ cô buộc lại tóc cho con nhé.

Ngay lập tức mình đi lấy chun và chỉ cho con là mình để vào chỗ ngăn khóa nhỏ của balô. Cậu chàng có vẻ yên tâm hơn rồi, hí hửng vì có 2 cái chun trong cặp lắm.

Ai ngờ con lại đòi mẹ đi cùng. Bình thường chỉ ôm với thơm mẹ xong là tung tẩy đi học với bố, có cần mẹ đi cùng đâu.

Vậy là mình đưa con ra cửa, rồi hỏi lại con:

– Con sợ bố sẽ quên không nói với cô về việc buộc lại tóc cho con nếu tóc bị tuột phải không? (Con xác nhận)

– Bố hứa mà bố nhỉ. (Bố hùa vào đồng ý ngay 😃)

– Đúng rồi, bố mẹ mà hứa là bố mẹ sẽ thực hiện. Đến lớp nhất định bố sẽ kiểm tra xem tóc của con có tuột không, nếu bị tuột bố sẽ nhờ cô buộc lại nhé.

Sau cú chốt hạ đó, con vui vẻ bai bai mẹ đi học ^^!

Viết những dòng này ra đây, một phần để ghi nhận bản thân mình, một phần để chia sẻ với các mẹ cách thấu hiểu con.

Ghi nhận bản thân mình, bởi trước đây mình sẽ chỉ đáp ứng nhu cầu của người khác nếu họ nói ra. Nhưng các em bé nhỏ ngôn từ không đủ mà đợi con nói ra được cái câu con cần nói thì có lẽ phải chờ đến… năm sau. Nếu là mình của vài năm trước, buổi sáng mùa đông hôm đó sẽ là trận khóc khoảng nửa tiếng và đồng chí con cá tính vẫn sẽ nhất định không đội mũ đi học :v Mình đã tinh tế hơn mình của vài năm trước rất nhiều rồi híhí! So với những người tinh tế khác, mình vẫn con nhiều điều để học hỏi. Nhưng mình đã tốt hơn mình vài năm trước rất nhiều nên phải lu loa lên để ghi nhận bản thân =))))

Đằng sau mỗi hành động khó hiểu của con, chắc chắn có một lý do nào đấy. Hãy đi tìm lý do đó và giải quyết thỏa đáng thay vì áp đặt con làm điều mà mình nghĩ là tốt nhé ba mẹ ơi ❤

Bùi Thanh Chuyên
Family Mentor

Rét sun chym mà CON KHÔNG CHỊU ĐỘI MŨ ĐI HỌC, bố thì sắp MUỘN GIỜ LÀM – HÀNH TRÌNH THOÁT CƠN ĂN VẠ NGOẠN MỤC VÀ KHIẾN CON VUI VẺ ĐỘI MŨ 😀

Bánh Chưng (hơn 2 tuổi) nhà mình bình thường luôn luôn đòi đội mũ đi học.

1 ngày đẹp trời, à nhầm, 1 ngày mùa đông rét căm căm gió buốt thổi rít qua từng khe cửa, con nhất định không chịu đội mũ đi học. Đội vào giúp con, ngay lập tức con gạt phắt mũ ra khỏi đầu và thể hiện sự chống đối hết sức mãnh liệt (Con là em bé cá tính)

Mình đã phải động chiếc não vốn vẫn muốn vùi trong chăn cho ấm, làm nóng não lên để xem vì sao con không chịu đội mũ :))))

Với những em bé cá tính, nếu không giải quyết thỏa đáng, con sẽ không chịu khuất phục trước bất cứ điều gì dù điều đó có tốt đến đâu (đội mũ khi trời siêu lạnh). Con thà khóc giãy đành đạch và để sẵn tay lên đầu để sẵn sàng hất mũ ra chứ không chịu đội mũ nếu chưa được giải quyết thỏa đáng nguyên nhân trực tiếp => Trăm phần trăm là con vẫn sẽ không đội mũ và bonus cơn khóc lóc đau đầu váng óc khiến bố muộn giờ làm.

Với những em bé khác, việc chưa giải quyết thỏa đáng nhưng lại đem quyền làm cha mẹ, đem kinh nghiệm của mình và bắt con làm theo. Con sẽ “tốt” theo cách nghĩ của cha mẹ, nhưng có kết nối và muốn chia sẻ với ba mẹ trong suốt hành trình trưởng thành hay không lại là chuyện khác. Những câu chuyện “cháu nó ở nhà ngoan lắm” có một phần không nhỏ đến từ nguyên nhân này.

Sau khi động não, đầu mình nảy số 😀

Sáng hôm đấy, con đòi mẹ buộc tóc cho. Tóc con trai thì ngắn, mẹ buộc cho được đúng 1 chỏm bé tí dài hẳn gần 1cm như cái mầm củ hành khô lâu lâu không ăn mọc ra vậy.

Mình xác nhận với con (vì ngôn từ của con chưa đủ diễn đạt câu khó như thế).

– Con không muốn đội mũ vì sợ bị tuột tóc phải không? Con đồng ý

– Chưng không đội mũ thì mẹ sẽ rất lo lắng đấy, vì trời bên ngoài rất lạnh, không đội mũ có thể khiến mình bị ốm. Mẹ sẽ cho con 2 chiếc chun để vào balô để nếu đến lớp tóc bị tuột thì bố sẽ nhờ cô buộc lại tóc cho con nhé.

Ngay lập tức mình đi lấy chun và chỉ cho con là mình để vào chỗ ngăn khóa nhỏ của balô. Cậu chàng có vẻ yên tâm hơn rồi, hí hửng vì có 2 cái chun trong cặp lắm.

Ai ngờ con lại đòi mẹ đi cùng. Bình thường chỉ ôm với thơm mẹ xong là tung tẩy đi học với bố, có cần mẹ đi cùng đâu.

Vậy là mình đưa con ra cửa, rồi hỏi lại con:

– Con sợ bố sẽ quên không nói với cô về việc buộc lại tóc cho con nếu tóc bị tuột phải không? (Con xác nhận)

– Bố hứa mà bố nhỉ. (Bố hùa vào đồng ý ngay 😃)

– Đúng rồi, bố mẹ mà hứa là bố mẹ sẽ thực hiện. Đến lớp nhất định bố sẽ kiểm tra xem tóc của con có tuột không, nếu bị tuột bố sẽ nhờ cô buộc lại nhé.

Sau cú chốt hạ đó, con vui vẻ bai bai mẹ đi học ^^!

Viết những dòng này ra đây, một phần để ghi nhận bản thân mình, một phần để chia sẻ với các mẹ cách thấu hiểu con.

Ghi nhận bản thân mình, bởi trước đây mình sẽ chỉ đáp ứng nhu cầu của người khác nếu họ nói ra. Nhưng các em bé nhỏ ngôn từ không đủ mà đợi con nói ra được cái câu con cần nói thì có lẽ phải chờ đến… năm sau. Nếu là mình của vài năm trước, buổi sáng mùa đông hôm đó sẽ là trận khóc khoảng nửa tiếng và đồng chí con cá tính vẫn sẽ nhất định không đội mũ đi học :v Mình đã tinh tế hơn mình của vài năm trước rất nhiều rồi híhí! So với những người tinh tế khác, mình vẫn con nhiều điều để học hỏi. Nhưng mình đã tốt hơn mình vài năm trước rất nhiều nên phải lu loa lên để ghi nhận bản thân =))))

Đằng sau mỗi hành động khó hiểu của con, chắc chắn có một lý do nào đấy. Hãy đi tìm lý do đó và giải quyết thỏa đáng thay vì áp đặt con làm điều mà mình nghĩ là tốt nhé ba mẹ ơi ❤

Bùi Thanh Chuyên
Family Mentor

ĐI LÀM hay Ở NHÀ CHĂM CON – Tư duy về việc RA QUYẾT ĐỊNH

Khi bé khoảng 6 tháng tuổi, nhiều mẹ sẽ quay lại công việc và nhờ ông bà, giúp việc chăm sóc con. Một số ít trường hợp, mẹ sẽ cho bé đi nhà trẻ để quay lại công việc.

Nhưng có những gia đình không gửi được con cho ông bà hoặc mẹ không yên tâm khi giao con cho người khác vì muốn chăm sóc con thật chu đáo, và mẹ sẽ tạm nghỉ làm để ở nhà chăm con. Tạm dừng công việc để ở nhà chăm con không phải là lựa chọn dễ dàng, bởi ai ở nhà chăm con vài tháng liền đều hiểu sự bí bách, tù túng đó như thế nào.

Bản thân mình đã từng đứng trước lựa chọn đó bởi ông bà nội ngoại đều sức khỏe kém không hỗ trợ được việc chăm con. Mình lại khá kỹ tính về một số mặt trong nuôi dạy con nên cũng không yên tâm gửi con cho người chỉ biết nuôi trẻ theo kiểu “các cụ bảo thế”.

Việc cân bằng giữa sự nghiệp, con cái, thời gian cho bản thân hay những người bạn/ đồng nghiệp luôn là điều tối quan trọng cần lưu tâm trong cuộc sống. Khi ở trong mớ bòng bong của quá nhiều điều băn khoăn, không biết phải làm sao. Thái độ nào chúng ta nên có để giải quyết được vấn đề?

Đầu tiên, cần đi ra ngay khỏi sự lo lắng, stress vì “mớ hỗn độn” đan xen loằng sờ ngoằng giữa các vấn đề mà chúng ta đang gặp phải. Nếu cứ ngồi nghĩ: “nhỡ không đi làm không có tiền nuôi con thì sao?” “nhỡ để con cho ông bà chăm con hư thì sao?” “ở nhà bí bách quá mà đi làm thì lại thấy thương con…” thì sẽ không bao giờ chúng ta tìm ra được cách giải quyết. Bộ não khá là máy móc, nó chỉ nghĩ ra được giải pháp khi câu hỏi đúng được đặt ra. Giống như khi hỏi đứa trẻ con chưa chào người lớn là “mồm đâu” thì các bạn ý sẽ chỉ mồm rồi bảo “mồm đây” ý. Các bạn ý đâu có hiểu “thâm ý” của người lớn đâu. Bộ não cũng vậy!

Khi lo lắng, stress, bộ não sẽ bị đóng băng. Đã bao giờ bạn học bài như cháo chảy nhưng khi lên bảng hay vào phòng thi lại quên hết chữ chưa? Đó là sự căng thẳng hồi hộp khiến mình quên hết kiến thức đó. Hay là 1 bài hát mà ai cũng thuộc nhưng khi lên sân khấu biểu diễn lại quên lời – chính mình hồi lớp 2 lớp 3 gì đó đi biểu diễn văn nghệ quên mất lời đứng đần mặt ra, cô giáo trong ban giám khảo thương tình hát mồi cho câu đầu nè =)))))

Vậy thì chúng ta cần giải phóng, cân bằng những cảm xúc ấy trước đã. Rồi thì sự minh mẫn của bạn mới quay trở lại.

Giải phóng cảm xúc, cân bằng cảm xúc xong rồi thì làm gì?

Hãy tập trung vào điều bạn muốn và đặt câu hỏi đúng.

Một số câu hỏi nên đặt ra:

– Bạn muốn gì trong cuộc sống?
– Muốn gì trong từng khía cạnh của cuộc sống: sự nghiệp, tài chính, con cái, mối quan hệ…?
– Điểm cân bằng của các mong muốn đó là gì?
– Nếu cần phải ưu tiên hơn cho một khía cạnh cuộc sống trong giai đoạn này, đâu là điều đó?
– Điều gì nên làm ở thời điểm này để đạt được điều bạn mong muốn?

Mình thậm chí còn kẻ đôi trang giấy và ghi tất cả những ưu nhược điểm của 2 phương án mình đang phân vân ra, từ đó đưa ra lựa chọn.

Cuối cùng, mình đã chọn lựa ở nhà chăm con để đặt nền móng cho hành trình ăn dặm của con.

Khi con đã cứng cáp và ăn dặm bé chỉ huy “thành thần” ở mốc hơn 10 tháng tuổi, mình cho con đi học và quay lại công việc. Mình tìm công việc mới linh động thời gian để chủ động chăm sóc được con lúc bạn ý ốm đau.

Đến bạn thứ 2 nhà mình cũng “cắp ba lô” đi học từ khi hơn 9 tháng tuổi.

Mình hoàn toàn hài lòng với lựa chọn của mình.

Tư duy về việc ra quyết định này có thể áp dụng với nhiều băn khoăn khác:

– Cho con đi lớp hay ở nhà ông bà/ giúp việc trông

– Quay lại công việc cũ hay tìm việc mới

– Chọn trường công hay trường tư

Cân bằng cuộc sống không phải là lúc nào cũng chia đều chằn chặn mọi thứ. Cân bằng là biết điều gì phù hợp ở giai đoạn nào để cuộc sống của bạn vận hành trơn tru nhẹ nhàng nhất.

Còn bạn, lựa chọn của bạn là gì?

Quyền năng BIẾN MẮM TÔM THÀNH BÚN ĐẬU luôn nằm trong tay chúng ta :))

3 năm gần đây mình đầu tư vào phát triển bản thân rất nhiều, số tiề.n đủ để mua ô tô (dù mình vẫn đi wave ghẻ từ thời mới ra trường hoặc xe đạp cho khoẻ người thôi :v).

Khá là ít lần con số đầu tư nằm trong vùng thoải mái của mình, có lúc còn cảm thấy mình đang đốt.tiền :v. Nhưng mình vẫn chọn đầu tư nếu thấy nó phù hợp, kể cả khoản đầu tư đó không chắc sẽ mang lại kết quả gì.

Bởi mình biết rằng mình không thể chịu được cảnh cuộc đời này kết thúc nhàm chán với những tiếc nuối về những gì mình chưa được trải nghiệm hay chưa dám làm.

Và hơn hết, mình luôn biết bản thân mình sẽ tiết kiệm được vài năm tuổi trẻ hay sẽ đạt được kết quả gấp nhiều lần số ti.ền đã đầu tư ^^!

Mình không chấp nhận một cuộc đời tẻ nhạt chôn vùi tiềm năng của bản thân.

Cũng như mình hoàn toàn chắc chắn sẽ không để một cuộc hôn nhân không như ý (nếu điều đó xảy ra) níu giữ từng khoảnh khắc sống của mình và tương lai của con mình, mà mình sẽ tìm cách chuyển biến nó ^^!

Bởi, mình tin rằng quyền năng biến mắm tôm thành món bún đậu luôn nằm trong tay chúng ta haha!

Bùi Thanh Chuyên
MomWife Mentor

Làm thế nào để CHỒNG TRÔNG CON NHỎ CHO VỢ ĐI CHƠI?

Mình up ảnh chồng ở nhà trông con cho mình đi chơi, các mẹ hỏi quá trời làm sao hay vậy. Bài này mình sẽ chia sẻ nha ^^!

Nếu danh hiệu “giỏi việc nước, đảm việc nhà” được trao cho một người trong nhà mình, người nhận nó chắc chắn là chồng mình :))) Đã cày như trâu phờ phạc kiếm xiền nuôi vợ con rồi về nhà con phải chăm con, có lúc còn chăm vợ :v. Thươnggg anhh ahihi. Từ hồi con còn bé xíu, mình có thể tung tẩy đi cả ngày, chỉ cần vắt sữa để ở nhà là chồng mình cân tất ❤. Một trong những bí quyết để vợ “chuyển giao công nghệ” chăm sóc con cho chồng, đó là mọi việc đều có “quy trình”.

Cho con ăn: mấy giờ ăn, lấy sữa ở đâu, lấy bao nhiêu sữa, hâm sữa như thế nào, cho ăn như thế nào… Ăn dặm thì món ăn để ở đâu, hâm nóng hay làm chín như thế nào, cho con ăn thế nào… đều được mình chia sẻ chi tiết với chồng kết hợp minh họa luôn.

Cho con ngủ: mấy giờ ngủ, mấy giờ gọi dậy, vỗ ợ thế nào, dùng quấn thế nào, bật tiếng ồn trắng bài nào, to nhỏ như nào… Tay làm mồm nói chi tiết từng bước.

Tương tự trong việc chơi với con. Chơi với con nếu chỉ ngồi bế và “nghĩ ra trò gì cho chơi trò đó” thì khá hên xui, có lúc con hợp tác có lúc lại không vì đôi khi trò đó quá khó hoặc quá dễ với sự phát triển của con tại giai đoạn đó.

Muốn ra được quy trình, người mẹ phải hiểu con mình và có kiến thức vững đã nha.

Nếu con khóc, mẹ chỉ biết dí ti vào mồm mà không biết chính xác điều con muốn thì ông chồng có nhổ tóc xoăn trong quần rồi thổi bùng lên cả ngàn ông chồng nữa cũng không đỡ được ca này đâuuuu. Ti đâu mà dí!?

Con buồn ngủ, nếu chỉ biết cho con ti để ngủ thì lại tiếp tục điệp khúc chồng-lấy-ti-đâu-mà-dí??

Đưa cho chồng 1 em bé biếng ăn, khó ngủ bảo chồng chăm đi thì khác gì bảo đứa cấp 1 giải toán đạo hàm??. Dù chồng có cố gắng tâm lý đến đâu cũng chả dám nhận chăm một em bé khóc mà không biết dỗ kiểu gì đâuuuu.

Việc con có thể ăn no, ăn chủ động, ngủ đủ, ngủ không hoặc ít phụ thuộc nó là nội dung của cả nghìn trang sách nên mình không viết trong bài này được.

Mình trao cho các mẹ công cụ đơn giản nhất, áp dụng được ngay. ĐÓ LÀ VIỆC CHƠI CÙNG CON!

Ebook 125+ TRÒ CHƠI giúp bé 0-5 tuổi PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN mà mình biên soạn có các trò chơi được giới thiệu theo từng giai đoạn tuổi. Với bé nhỏ, trò chơi được giới thiệu chi tiết từng tuần. Tuần 1 chơi những trò gì, tuần 2 chơi những trò gì, mô tả chi tiết, có hình minh họa.

Các mẹ chỉ việc giúi cho chồng mấy trang đó, đính kèm một em bé không đói, không buồn ngủ là có ngay 30’-1h rảnh rang nhaaa

Ảnh 2 bố con chuẩn bị đưa nhau đi tắm hihi. Cuốn sách là minh hoạ nha các mẹ. Mình tặng ebook tại saosau.com/125games ạ

Đây là BÍ KÍP giúp nhà mình VƯỢT SÓNG GIÓ KHỦNG HOẢNG LÊN 3

Dạo này Bánh Chưng (2 tuổi 3 tháng) nhà mình rất rất hay ăn vạ, bạn này thì to mồm tính khí mạnh bẩm sinh, ăn vạ là hét chói tai với lại nước mắt nước mũi đầm đìa chỉ sau 2 cái chớp mắt luôn 😀. Lăn ra sàn giãy đành đạch lau nhà sạch bong kin kít là chuyện quá bìnhhh thườngggg luônnn :)))

Khủng hoảng tuổi lên 3 phần lớn đến từ việc con không đủ ngôn từ để diễn đạt điều con muốn. Bản thân con cũng cảm thấy rất bất lực với sự hạn chế về mặt ngôn ngữ này, chỉ có cách hét lên, khóc, giãy đành đạch để giải tỏa cảm xúc của mình. Không phải con cố tình trêu ngươi/khiêu khích cha mẹ, đây là điều tốt nhất mà một đứa trẻ hơn 2 tuổi có thể làm được trong tình huống không được đáp ứng yêu cầu.

Khi con đề nghị một điều gì đó mà bạn HIỂU HAY KHÔNG HIỂU, ĐỒNG Ý HAY KHÔNG ĐỒNG Ý, BẮT BUỘC PHẢI LÀM ĐIỀU NÀY TRƯỚC!

Đó là GỌI TÊN/XÁC NHẬN NHU CẦU/CẢM XÚC CỦA CON!

Nếu bạn không hiểu điều con diễn đạt, ĐỪNG BẢO MẸ KHÔNG HIỂU, nó kích hoạt sự BẤT LỰC của con.

Nếu bạn hiểu nhưng không đồng ý với điều con đòi hỏi, ĐỪNG NGAY LẬP TỨC BẢO KHÔNG ĐƯỢC hay ĐỂ KHI KHÁC!

Nhà mình phải hết sức tâm huyết chú tâm vào đọc hiểu nhu cầu của con đồng thời thể hiện cho con thấy. Bố không hiểu thì gọi mẹ. Mẹ không hiểu thì gọi chị Bánh Bao. Và thường thì chị Bánh Bao là cầu nối hiệu quả để nhu cầu của con có thể truyền tải đến bố mẹ. Không phải vì chị Bánh Bao đoán 1 phát ăn ngay, mà tư duy của trẻ con dễ tương thông với nhau hơn và Bao rất kiên trì trong việc đoán ý em. Thường thì sau khoảng 3 4 phát đoán sai, cả nhà cũng sẽ “khám phá” ra nhu cầu của Bánh Chưng. Lúc này, dù bố mẹ đồng ý hay không đồng ý, con cũng hiểu rằng nhu cầu/cảm xúc của mình đã được lắng nghe. Và phản ứng khi không được đáp ứng sẽ nhẹ nhàng hơn rất rất rất nhiều.

Có lần Bánh Chưng đòi ăn bánh trước giờ ăn cơm, mình nhanh mồm bảo: Ăn cơm xong thì ăn bánh nhé!

Thôi xong, ngay lập tức sàn nhà có máy lau nhà chạy bằng cơm vừa chạy vừa nhỏ nước mắt nước mũi nước dãi ra. (Có gia đình, bé sẽ không ăn vạ cật lực như vậy vì trước đó con đã bị dọa bằng quát nạt/ dọa dẫm/ đòn roi là không được khóc, không được ăn vạ. Lúc này con sẽ không dám thể hiện ra, nhưng cảm xúc đó sẽ được dồn vào một chỗ khác, biểu hiện ra theo kiểu khác, và hậu quả sẽ nặng nề hơn đó. Hic!)

Sau vài quả cơm chan nước mắt, mình áp dụng triệt để quy trình vừa kể trên thì không khí gia đình đã êm ấm hơn nhiều, thính lực của cả nhà cũng không bị ảnh hưởng nữa :v

Vậy nếu không bảo “Ăn cơm xong thì ăn bánh nhé” thì nói thế nào. Dưới đây là ví dụ ạ:

– Con muốn ăn bánh à?

– Con muốn ăn bánh gạo phải không?

– Con muốn ăn luôn bây giờ hả?

– Con thèm bánh gạo quá à?

– Khi nào ăn cơm xong thì mình ăn bánh gạo nhé.

Nói cả 5 câu kiểu như này + ĐỒNG CẢM với nhu cầu muốn được ăn bánh của con => giảm 80% ăn vạ ❤

Muốn giai đoạn khủng hoảng lên 3 trôi qua nhẹ nhàng, bên cạnh một số kỹ thuật lắng nghe, giao tiếp hiệu quả, chúng ta rất cần giúp con phát triển ngôn ngữ ngay từ khi lọt lòng và tiếp tục đến tận khi con có thể tự tin diễn đạt mọi điều con muốn sao cho ai cũng hiểu (chắc phải tầm 5 6 tuổi trở lên, theo quan sát của mình chứ mình chưa tìm được tài liệu thống kê)

Ebook 125+ TRÒ CHƠI giúp bé PHÁT TRIỂN TOÀN DIỆN có hệ thống bài tập giúp bé phát triển ngôn ngữ ngay từ khi sơ sinh, xuyên suốt quá trình đến khi bé 5 tuổi luôn. Mỗi giai đoạn sẽ là những bài tập khác nhau để giúp bé phát triển toàn diện và tăng gắn kết cho cả gia đình ❤

LÀM VỢ có VỪA MỆT VỪA KHỔ không?

Bình thường mình ít khi tranh luận bất kỳ vấn đề éo le hoàn cảnh trớ trêu không lối thoát nào đó trên mạng, chẳng hạn như người vợ tảo tần chịu khó bị chồng bội bạc nhiều lần nhưng vẫn chấp nhận ở trong cuộc hôn nhân đó. Bởi mỗi người đều có những lựa chọn của riêng họ, và chỉ họ – trong hoàn cảnh đó mới thấy sự “có lý” của quyết định của mình. Kiểu thằng say đứng đ.ái vào chân, người ngoài thấy “th.ần kin.h” còn thằng đó lại thấy ấm áp dễ chịu vậy. Dù người ngoài có thể thấy deo-hieu-sao, nhưng người trong cuộc lại luôn vẽ ra những biện minh và hợp lý hóa cho quyết định (hết sức luẩn quẩn) của mình. Và đi cãi nhau với thằng say thì có phải là mất công làm trò con bò không???

Nhưng nhìn cái ảnh này mình ngứa mồm quá nên phải nói. Có thể đây chỉ là mấy câu nói nửa đùa nửa thật, nhưng khi “hệ tư tưởng” này được nhiều người thấy cũng có chỗ đúng đúng xong share cho vui, thì có thể khiến những cô gái trẻ cho rằng đó là điều bình thường. Và thế là, lớp lớp phụ nữ Việt Nam cứ qu.ằn quạ.i ở bên trong cái lồng sắt tự mình vẽ nên, không có lối ra.

Những câu nói trong bức ảnh này đều hướng đến việc làm vừa lòng người khác – cụ thể là chồng.

Tại sao chúng ta lại hay muốn làm vừa lòng người khác?

Thời kỳ còn sống bầy đàn, việc làm vừa lòng người khác cho phép chúng ta được chấp nhận là một phần của đàn. Khi được ở trong đàn, chúng ta được an toàn. Nếu không được đàn chấp nhận, chúng ta bị đẩy ra ngoài, đối phó với đói, rét, thú dữ tấn công -> ch.ết. Nỗi sợ ch.ết từ thời đồ đá đó truyền đời đến tận ngày nay.

Thời kỳ “xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử”, người phụ nữ là đồ bỏ đi nếu không được chồng chấp nhận. Nếu bị “trả về nhà ngoại”, sẽ không có nơi nào chấp nhận họ, kể cả là nhà bố mẹ đẻ vì họ đã là “bát nước hắt đi”. Sự chơi vơi không nơi nương tựa đó khiến họ cũng luôn phải làm vừa lòng chồng của mình. Tiếp tục, sự chơi với đó truyền đời đến tận ngày nay.

Nhưng bây giờ là thế kỷ 21 được 23 năm rồi, chúng ta không còn sợ chết đói hay bị hổ vồ nữa. Dù có một số gia đình, cha mẹ vẫn không thể nào chấp nhận được khi con gái họ “bỏ chồng”, nhưng xã hội đã tạo điều kiện rất nhiều cho những người phụ nữ yếu thế rồi. Gần đây mình còn thấy có dự án “Chăm con cho mẹ đi làm” nữa.

Mình sưu tầm được câu chuyện này, mong rằng nó giúp được ai đó không còn nỗi lo sợ phải làm vừa lòng người khác hay “sợ người ta cười” nữa:

Tích cũ kể rằng: Trong một buổi nhàn hạ, nhà vua hỏi chuyện vị quan cận thần rằng:

– Trẫm thấy khanh phẩm cách cũng không phải là phường sơ bạc. Sao lại có nhiều tiếng thị phi chê ghét như thế?

Vị quan trả lời:

– Tâu bệ hạ. Mưa mùa Xuân tầm tã như dầu, người nông phu mừng cho ruộng đất được thấm nhuần, kẻ bộ hành lại ghét vì đường đi trơn trượt. Trăng mùa thu sáng vằng vặc như gương trên bầu trời đêm, hàng thi nhân vui mừng gặp dịp thưởng du ngâm vịnh, nhưng có những kẻ trộm cắp lại ghét vì ánh trăng quá sáng tỏ!

Trời đất kia vốn vô tư không thiên vị mà cơn nắng mưa, sáng tối vẫn bị thế nhân trách hận ghét thương. Còn như hạ thần đây: ‘Nhân bất thập toàn’ thì làm sao tránh khỏi tiếng chê bai chỉ trích?

Cho nên ngu thần trộm nghĩ, đối với tiếng thị phi trong thế gian nên bình tâm suy xét, đừng nên vội tin, nghe. Vua tin nghe lời thị phi thì quan thần bị hại. Cha mẹ tin nghe lời thị phi thì con cái bị ruồng bỏ. Vợ chồng tin nghe lời thị phi thì gia đình ly tán. Tiếng thị phi của thế gian nọc độc còn hơn rắn rết, bén hơn gươm đao, giết người không thấy máu! Đáng sợ, đáng sợ!

– Có thuốc chữa thị phi không?

– Không có.

Thị phi sinh ra bởi những kẻ chuyên gây chuyện thị phi. Vì sao lại có những kẻ chuyên gây ra những chuyện thị phi này? Là vì có nhiều người thích nghe chuyện thị phi, thích buôn chuyện thị phi. Xưa nay có ‘cầu’ thì mới có ‘cung’. Vậy phải chăng không nghe, không buôn, không tin chuyện thị phi thì thị phi cũng sẽ không còn có nữa?

Tục ngữ Việt Nam cũng có câu:

Ở sao cho vừa lòng người,
Ở rộng người cười, ở hẹp người chê.

Hãy làm vừa lòng người khác khi thật sự điều đó cũng mang lại niềm vui từ sâu thẳm bên trong cho bạn, niềm vui của tình yêu dành cho người đó. Không phải nỗi sợ, nhé *ôm ôm*

Bùi Thanh Chuyên – Làm mẹ Cân bằng.

“CON CÓ LẠNH KHÔNG?” Chuyện mặc đủ ấm mùa đông

Hôm qua Bánh Bao (con gái mình 5,5 tuổi) mặc cái quần khá mỏng. Đón con đi học về, anh hàng xóm hỏi “Sao mặc cho con quần mỏng thế em”. Haha, lúc đấy mình thấy anh này chu đáo thế, đàn ông mà quan tâm chuyện trang phục của trẻ con. Còn mình thì chẳng nhận ra là con mình mặc quần mỏng cho đến khi anh ý hỏi vậy :v. Vội vàng hỏi lại con thì con bảo là con không lạnh 😃

Vì sao lại thế tại vì sao lại thế?

– Vì trẻ con thân nhiệt cao hơn người lớn. Nhiệt độ phòng (đo bằng nhiệt kế) phù hợp với trẻ dưới 1 tuổi là khoảng 16-21 độ C, trung bình với trẻ em thì nên dưới 24 độ C (Theo sách Để con được ốm – BS Trí Đoàn). Nhiệt độ này với người lớn là lạnh, nhưng với trẻ em là vừa phải. Nên mùa đông mình rất hay bị ông bà mắng vì tội mặc cho con không đủ ấm =))) Còn mùa hè thì kêu sao để điều hòa lạnh thế :v. Nếu ở trong nhà thì nên để thoáng vùng đầu, bàn tay, bàn chân của bé sẽ giảm nguy cơ đột tử ở trẻ nhũ nhi SIDS, vì đây là nơi cơ thể bé thoát nhiệt.

– Vì chuyện quần áo mỗi sáng ra khỏi nhà mặc sao cho đủ ấm và đưa con đi học là chồng mình lo. Đã là việc chồng mình lo thì mình ít tham gia vào mà tập trung việc khác. Sáng hôm qua bố cũng hỏi Bánh Bao là mặc thế có lạnh không? Con đã trả lời là không rồi. (À, tối đến hỏi chồng mới biết chứ bố con nó hỏi gì nhau mình cũng không để ý :)))

– Chân tay là những bộ phận không có cơ quan nội tạng. Nên khi đi ra ngoài, việc giữ ấm vùng đầu cổ, bàn tay bàn chân và vùng mặc áo gile sẽ quan trọng hơn. Nếu cẳng tay, cẳng chân có trót mặc đồ mỏng bị lạnh xíu xíu thì cũng không lo lắm. Quan trọng là để con trải nghiệm việc mặc quần áo như thế nào là phù hợp với con, để con biết cách tự chuẩn bị trang phục cho bản thân. Một vài lần bị lạnh để con biết cách mặc đủ ấm, đối với mình tốt hơn là nhồi cho con thật nhiều quần áo trong khi con bảo “con không lạnh” hay “con nóng”. Đến cả cảm giác của cơ thể mình cũng bị người lớn phủ nhận thì sẽ ảnh hưởng đến sự tự tin của con ý.

Tương tự với những việc khác. Mình đã chứng kiến một em bé bảo là “con no rồi”, nhưng mẹ bảo “mẹ thấy con chưa no”. Vậy là về sau bé hỏi “mẹ ơi con no chưa mẹ” thì mẹ lại bảo “sao con no chưa con lại hỏi mẹ”. Điều này xuất phát từ sự quan tâm chăm sóc của mẹ dành cho bé. Nhưng đôi khi cách làm chưa chuẩn lắm.

– Từ bé mình đã dạy con về nóng và lạnh “đúng bài” rồi. Một số người lớn không muốn trẻ con chạm vào đồ gì đấy sẽ nói “nóng đấy” trong khi không nóng. Không muốn cho trẻ ăn đồ gì đấy sẽ bảo “cay lắm” trong khi không cay. Đến lúc bé được chạm vào đồ vật và thấy không nóng như người lớn nói, con sẽ bị hoang mang về khái niệm nóng là như thế nào. Tương tự với cay. Ngày xưa ông bà của Bánh Bao hay nói như vậy với con, mình đã phải nhắn nhủ để ông bà hiểu và không làm như vậy nữa. (Bí kíp trao đổi để được thấu hiểu và hợp tác trong nuôi dạy con và việc gia đình được chia sẻ tại chuyên đề này nha)

Chân, tay là những vùng có mạch máu nhỏ nên tay chân bé hơi lạnh hơn so với người thì không có nghĩa là con đang bị lạnh đâu. Để kiểm tra con nóng hay lạnh, bố mẹ hãy sờ vùng lưng và gáy của con, nếu có mồ hôi thì nghĩa là con đang nóng. Còn nếu cảm thấy ấm hay hơi mát mát thì nghĩa là con bình thường nha.