Bánh Chưng (hơn 2 tuổi) nhà mình bình thường luôn luôn đòi đội mũ đi học.
1 ngày đẹp trời, à nhầm, 1 ngày mùa đông rét căm căm gió buốt thổi rít qua từng khe cửa, con nhất định không chịu đội mũ đi học. Đội vào giúp con, ngay lập tức con gạt phắt mũ ra khỏi đầu và thể hiện sự chống đối hết sức mãnh liệt (Con là em bé cá tính)
Mình đã phải động chiếc não vốn vẫn muốn vùi trong chăn cho ấm, làm nóng não lên để xem vì sao con không chịu đội mũ :))))
Với những em bé cá tính, nếu không giải quyết thỏa đáng, con sẽ không chịu khuất phục trước bất cứ điều gì dù điều đó có tốt đến đâu (đội mũ khi trời siêu lạnh). Con thà khóc giãy đành đạch và để sẵn tay lên đầu để sẵn sàng hất mũ ra chứ không chịu đội mũ nếu chưa được giải quyết thỏa đáng nguyên nhân trực tiếp => Trăm phần trăm là con vẫn sẽ không đội mũ và bonus cơn khóc lóc đau đầu váng óc khiến bố muộn giờ làm.
Với những em bé khác, việc chưa giải quyết thỏa đáng nhưng lại đem quyền làm cha mẹ, đem kinh nghiệm của mình và bắt con làm theo. Con sẽ “tốt” theo cách nghĩ của cha mẹ, nhưng có kết nối và muốn chia sẻ với ba mẹ trong suốt hành trình trưởng thành hay không lại là chuyện khác. Những câu chuyện “cháu nó ở nhà ngoan lắm” có một phần không nhỏ đến từ nguyên nhân này.
Sau khi động não, đầu mình nảy số
Sáng hôm đấy, con đòi mẹ buộc tóc cho. Tóc con trai thì ngắn, mẹ buộc cho được đúng 1 chỏm bé tí dài hẳn gần 1cm như cái mầm củ hành khô lâu lâu không ăn mọc ra vậy.
Mình xác nhận với con (vì ngôn từ của con chưa đủ diễn đạt câu khó như thế).
– Con không muốn đội mũ vì sợ bị tuột tóc phải không? Con đồng ý
– Chưng không đội mũ thì mẹ sẽ rất lo lắng đấy, vì trời bên ngoài rất lạnh, không đội mũ có thể khiến mình bị ốm. Mẹ sẽ cho con 2 chiếc chun để vào balô để nếu đến lớp tóc bị tuột thì bố sẽ nhờ cô buộc lại tóc cho con nhé.
Ngay lập tức mình đi lấy chun và chỉ cho con là mình để vào chỗ ngăn khóa nhỏ của balô. Cậu chàng có vẻ yên tâm hơn rồi, hí hửng vì có 2 cái chun trong cặp lắm.
Ai ngờ con lại đòi mẹ đi cùng. Bình thường chỉ ôm với thơm mẹ xong là tung tẩy đi học với bố, có cần mẹ đi cùng đâu.
Vậy là mình đưa con ra cửa, rồi hỏi lại con:
– Con sợ bố sẽ quên không nói với cô về việc buộc lại tóc cho con nếu tóc bị tuột phải không? (Con xác nhận)
– Bố hứa mà bố nhỉ. (Bố hùa vào đồng ý ngay )
– Đúng rồi, bố mẹ mà hứa là bố mẹ sẽ thực hiện. Đến lớp nhất định bố sẽ kiểm tra xem tóc của con có tuột không, nếu bị tuột bố sẽ nhờ cô buộc lại nhé.
Sau cú chốt hạ đó, con vui vẻ bai bai mẹ đi học ^^!
Viết những dòng này ra đây, một phần để ghi nhận bản thân mình, một phần để chia sẻ với các mẹ cách thấu hiểu con.
Ghi nhận bản thân mình, bởi trước đây mình sẽ chỉ đáp ứng nhu cầu của người khác nếu họ nói ra. Nhưng các em bé nhỏ ngôn từ không đủ mà đợi con nói ra được cái câu con cần nói thì có lẽ phải chờ đến… năm sau. Nếu là mình của vài năm trước, buổi sáng mùa đông hôm đó sẽ là trận khóc khoảng nửa tiếng và đồng chí con cá tính vẫn sẽ nhất định không đội mũ đi học Mình đã tinh tế hơn mình của vài năm trước rất nhiều rồi híhí! So với những người tinh tế khác, mình vẫn con nhiều điều để học hỏi. Nhưng mình đã tốt hơn mình vài năm trước rất nhiều nên phải lu loa lên để ghi nhận bản thân =))))
Đằng sau mỗi hành động khó hiểu của con, chắc chắn có một lý do nào đấy. Hãy đi tìm lý do đó và giải quyết thỏa đáng thay vì áp đặt con làm điều mà mình nghĩ là tốt nhé ba mẹ ơi
Bùi Thanh Chuyên
Family Mentor
Rét sun chym mà CON KHÔNG CHỊU ĐỘI MŨ ĐI HỌC, bố thì sắp MUỘN GIỜ LÀM – HÀNH TRÌNH THOÁT CƠN ĂN VẠ NGOẠN MỤC VÀ KHIẾN CON VUI VẺ ĐỘI MŨ
Bánh Chưng (hơn 2 tuổi) nhà mình bình thường luôn luôn đòi đội mũ đi học.
1 ngày đẹp trời, à nhầm, 1 ngày mùa đông rét căm căm gió buốt thổi rít qua từng khe cửa, con nhất định không chịu đội mũ đi học. Đội vào giúp con, ngay lập tức con gạt phắt mũ ra khỏi đầu và thể hiện sự chống đối hết sức mãnh liệt (Con là em bé cá tính)
Mình đã phải động chiếc não vốn vẫn muốn vùi trong chăn cho ấm, làm nóng não lên để xem vì sao con không chịu đội mũ :))))
Với những em bé cá tính, nếu không giải quyết thỏa đáng, con sẽ không chịu khuất phục trước bất cứ điều gì dù điều đó có tốt đến đâu (đội mũ khi trời siêu lạnh). Con thà khóc giãy đành đạch và để sẵn tay lên đầu để sẵn sàng hất mũ ra chứ không chịu đội mũ nếu chưa được giải quyết thỏa đáng nguyên nhân trực tiếp => Trăm phần trăm là con vẫn sẽ không đội mũ và bonus cơn khóc lóc đau đầu váng óc khiến bố muộn giờ làm.
Với những em bé khác, việc chưa giải quyết thỏa đáng nhưng lại đem quyền làm cha mẹ, đem kinh nghiệm của mình và bắt con làm theo. Con sẽ “tốt” theo cách nghĩ của cha mẹ, nhưng có kết nối và muốn chia sẻ với ba mẹ trong suốt hành trình trưởng thành hay không lại là chuyện khác. Những câu chuyện “cháu nó ở nhà ngoan lắm” có một phần không nhỏ đến từ nguyên nhân này.
Sau khi động não, đầu mình nảy số
Sáng hôm đấy, con đòi mẹ buộc tóc cho. Tóc con trai thì ngắn, mẹ buộc cho được đúng 1 chỏm bé tí dài hẳn gần 1cm như cái mầm củ hành khô lâu lâu không ăn mọc ra vậy.
Mình xác nhận với con (vì ngôn từ của con chưa đủ diễn đạt câu khó như thế).
– Con không muốn đội mũ vì sợ bị tuột tóc phải không? Con đồng ý
– Chưng không đội mũ thì mẹ sẽ rất lo lắng đấy, vì trời bên ngoài rất lạnh, không đội mũ có thể khiến mình bị ốm. Mẹ sẽ cho con 2 chiếc chun để vào balô để nếu đến lớp tóc bị tuột thì bố sẽ nhờ cô buộc lại tóc cho con nhé.
Ngay lập tức mình đi lấy chun và chỉ cho con là mình để vào chỗ ngăn khóa nhỏ của balô. Cậu chàng có vẻ yên tâm hơn rồi, hí hửng vì có 2 cái chun trong cặp lắm.
Ai ngờ con lại đòi mẹ đi cùng. Bình thường chỉ ôm với thơm mẹ xong là tung tẩy đi học với bố, có cần mẹ đi cùng đâu.
Vậy là mình đưa con ra cửa, rồi hỏi lại con:
– Con sợ bố sẽ quên không nói với cô về việc buộc lại tóc cho con nếu tóc bị tuột phải không? (Con xác nhận)
– Bố hứa mà bố nhỉ. (Bố hùa vào đồng ý ngay )
– Đúng rồi, bố mẹ mà hứa là bố mẹ sẽ thực hiện. Đến lớp nhất định bố sẽ kiểm tra xem tóc của con có tuột không, nếu bị tuột bố sẽ nhờ cô buộc lại nhé.
Sau cú chốt hạ đó, con vui vẻ bai bai mẹ đi học ^^!
Viết những dòng này ra đây, một phần để ghi nhận bản thân mình, một phần để chia sẻ với các mẹ cách thấu hiểu con.
Ghi nhận bản thân mình, bởi trước đây mình sẽ chỉ đáp ứng nhu cầu của người khác nếu họ nói ra. Nhưng các em bé nhỏ ngôn từ không đủ mà đợi con nói ra được cái câu con cần nói thì có lẽ phải chờ đến… năm sau. Nếu là mình của vài năm trước, buổi sáng mùa đông hôm đó sẽ là trận khóc khoảng nửa tiếng và đồng chí con cá tính vẫn sẽ nhất định không đội mũ đi học Mình đã tinh tế hơn mình của vài năm trước rất nhiều rồi híhí! So với những người tinh tế khác, mình vẫn con nhiều điều để học hỏi. Nhưng mình đã tốt hơn mình vài năm trước rất nhiều nên phải lu loa lên để ghi nhận bản thân =))))
Đằng sau mỗi hành động khó hiểu của con, chắc chắn có một lý do nào đấy. Hãy đi tìm lý do đó và giải quyết thỏa đáng thay vì áp đặt con làm điều mà mình nghĩ là tốt nhé ba mẹ ơi
Bùi Thanh Chuyên
Family Mentor